Connect with us

Sách hay

Viết cho trẻ như một sự chữa lành

Được phát hành

,

Thông qua việc dạy những đứa trẻ cách trồng một cái cây và nhìn những ngôi sao trên đời, người cựu binh có thể tìm sự an ủi và chữa lành những chấn thương tinh thần.

Thung lung Dong Vang anh 1

Sách Thung lũng Đồng Vang. Ảnh: NXB Trẻ.

Nhà văn Nguyễn Huy Thiệp từng nói: Sống dễ lắm, cứ nhìn vào mắt trẻ con mà sống! Có thể vậy nhưng viết về trẻ em và viết cho trẻ em thì chắc không dễ như thế. Bằng chứng là cho đến giờ, số lượng nhà văn của chúng ta viết cho trẻ em và viết cho trẻ em thành công không hề nhiều. Tất nhiên, có những nhà văn, nghiệp văn dành gần hết cho trẻ. Nhưng cũng có những nhà văn, viết cho trẻ em là một ngã rẽ hay là một chỗ thêm vào, có thể thành công, có thể không, bên cạnh một sự nghiệp cơ bản là viết cho người lớn.

Trung Sỹ thuộc dạng thứ hai này và tôi nghĩ, với anh, chuyện viết cho trẻ em còn khó khăn hơn nhiều nhà văn khác bởi lẽ anh bước thẳng từ thế giới của Chuyện lính Tây Nam, của Đội trinh sát và con chó Sara vào thế giới của những đứa trẻ Đồng Vang.

Từ thế giới của cái chết, của bạo hành, của sự tra tấn cùng cực tính người, anh bước thẳng vào thế giới của những đứa trẻ, đang lớn lên, ở một xóm núi, nơi những người Kinh và những người Tày sống cùng với nhau, nơi ngôi trường có mảnh vườn nhìn xuống dòng sông, nơi có những ngôi nhà năm gian giữa vườn nhãn bên cạnh những cánh đồng đậu tương kề bên rừng quế, rừng hồi, nơi mà ngày ngày, người dân chèo mảng sang bên kia sông, đi sâu vào núi, làm ruộng và đi rừng, nơi những đứa trẻ sau giờ học rong chơi ngoài đồng bãi, triền đồi và những dải bờ sông, suối. Tất nhiên, ở giữa hai thế giới ấy còn có một thế giới của Hà Nội, mũ rơm và tem phiếu.

Từ thế giới của cái chết bước vào thế giới trẻ thơ trong trẻo

Không được tạo nên từ những hồi tưởng như Miền thơ ấu hay Tuổi thơ im lặng, có thể nói, Thung lũng Đồng Vang của Trung Sỹ là một cuốn sách dành cho trẻ em thực sự, nghĩa là một cuốn sách dõi theo hành trình lớn lên và chớm trưởng thành của những đứa trẻ, ở đấy, nhà văn chấp nhận rời khỏi thế-giới-của-mình (dù là của-mình với tư cách một hồi tưởng) để bước chân vào thế-giới-của-trẻ.

Gói trọn trong khoảng thời gian khoảng gần một năm, từ mùa xuân năm trước đến Tết năm sau, cuộc hành trình đó được mở đầu bằng một hạt giống được gieo xuống, và nảy mầm, như một ẩn dụ. Trong một năm ấy, rất nhiều thứ cũng sẽ được gieo xuống và nảy mầm trong tâm trí của những đứa trẻ, những nhân vật chính của cuốn sách. Chúng sẽ ngắm nhìn cây cối đâm chồi và thay lá. Chúng sẽ học những bài học về thế giới xung quanh, thiên nhiên đẹp đẽ và thanh khiết, nơi có cá tôm, sâu bọ, chim chóc, cây cối và rất nhiều loài vật, chúng sẽ sống trong tình thầy trò và tình bè bạn, tình gia đình và tình hàng xóm.

Thung lung Dong Vang anh 2

Minh họa của Hồ Quốc Cường trong sách. Ảnh: NXB Trẻ.

Thung lũng Đồng Vang của Trung Sỹ đầy những trang rất đẹp về thiên nhiên và phong tục, về cuộc sống làng xóm và nhà trường. Anh viết rất hay về hình hài những con chuồn chuồn, về những con cá, về một bữa cỗ, về những thứ cây cỏ hoa lá tầm thường nhưng tuyệt đẹp trên những triền đồi và những bờ bãi. Thay vì làm giống không ít nhà văn là đẩy lũ trẻ vào một cuộc phiêu lưu nhiều khi hiểm nguy với một thế giới đầy những cạm bẫy thì Trung Sỹ chọn cách tạo nên một thế giới thuần khiết, trong sáng và nhẹ nhõm.

Tất cả phiền hà và dữ dội, những phức tạp và ẩn ức đều dừng lại ở ngưỡng của thế giới này. Có lẽ vì vậy mà không ít câu chuyện như câu chuyện của thầy giáo Thức, một gia đình có người ông mất năm 39 tuổi trong một chuyến thương hồ trên sông hay câu chuyện của ông Kiền, người cựu chiến binh với rất nhiều ẩn ức trong lòng cứ bị treo lại.

Ở một góc độ, đó là một sự dở dang nhưng ở một góc độ khác thì cái sự dở dang ấy lại tô đậm ranh giới của thế giới Đồng Vang, một thế giới mà những thứ phiền toái “người lớn” sẽ dừng lại không thể bước vào.

Không kì vĩ và đầy nguy hiểm như rừng rậm của Vũ Hùng, Đồng Vang của Trung Sỹ là một thế giới của những thứ bé nhỏ. Ngay đến con rắn trong vũ trụ của anh cũng là một thứ tuyệt đối vô hại. Những con giải khổng lồ hay những con hổ đêm đêm ngồi ngoài nhà sàn rình người chỉ còn là những câu chuyện của ký ức.

Đồng Vang như một đối âm với cái thế giới trong những tập sách của Trung Sỹ về cuộc sống của người lính ở chiến trường Campuchia. Ở cuốn sách cho trẻ em này, anh có một ý thức rất mạnh về mức độ và sự kiềm chế. Anh dựng lên một thế giới đẹp đẽ để lũ trẻ lớn lên bằng cách quan sát một cái hạt nảy mầm, những con cá bé nhỏ được câu về thêm vào bữa cơm hay những con chuồn chuồn đủ loại. Anh viết rất hay về một chuyến xe đêm trôi qua những vùng đất, với ánh đèn ngoài cửa sổ như đánh dấu từng phố trấn đi qua.

Dẫu vậy, Trung Sỹ không tuyệt đối hóa cái vũ trụ trong trẻo của những đứa trẻ. Có không ít thứ thuộc về cuộc đời xô bồ của người lớn cũng hiện hữu trong đó: một cái cửa sổ chắc thiếu một chút vật liệu nên rơi xuống giữa giờ học; một cô đồng lợi dụng ngôi miếu trên đồi để thủ lợi trên sự mê tín của dân chúng hay những con thuyền của đám người đêm đêm tàn sát cá trên sông bằng điện.

Tuy vậy, anh khéo léo hóa giải những thứ phiền toái ấy bằng một sự hài hước rất trẻ thơ và một cách cư xử rất “biết điều” của người lớn. Cũng chính cái nhìn thơ ngây và sự hài hước ấy làm cho những bài học đạo lý, những bài giảng văn chương, những câu chuyện ngụ ngôn về đời sống được đan cài trong truyện một cách rất nhẹ nhõm.

Đó là thử thách mà bất cứ người viết cho thiếu nhi nào cũng sẽ phải đối diện: tạo dựng lên một thế giới trong trẻo và đẹp đẽ như một giấc mơ nhưng vẫn phải là thế giới này, thế giới mà những đứa trẻ đang phải sống, đang phải chứng kiến với rất nhiều những điều không hề lí tưởng, không hề “màu hồng”. Trong cái thế giới ấy, những đứa trẻ vừa được lớn lên một cách tự nhiên, phải đối diện với những điều không hề đẹp đẽ và lý tưởng nhưng vẫn được chăm chút để giữ được sự thiện lương bẩm sinh.

Thung lung Dong Vang anh 3

Tác giả Trung Sỹ. Ảnh: FBNV.

Khởi đầu mới của nhà văn

Trong thế giới Đồng Vang của Trung Sỹ, giữa rất nhiều thứ dang dở, có hai thứ rất đặc biệt: bức thư người cựu binh định viết gửi hai đứa cháu và cây muồng hoàng yến được những đứa trẻ trồng trong vườn trường cạnh bến sông sau giờ sinh học.

Tất nhiên, hai thứ đó có quan hệ với nhau. Cây muồng hoàng yến được nảy mầm từ những hạt giống mà người lính mang về từ Campuchia. Những hạt giống ấy được trao lại cho bọn trẻ, được gieo xuống và nảy mầm trên một vùng đất xa lạ. Nó chứng kiến những lũ trẻ lớn lên cũng giống như người cựu chiến binh già thay thế bố mẹ chúng nuôi dạy chúng nên người.

Thung lũng Đồng Vang sẽ là một khởi đầu mới nhiều hứa hẹn của một người đã quá nhiều duyên nợ với chiến tranh.

Trong dòng chảy của câu chuyện, bức thư của người lính già chỉ là một chi tiết thoáng qua. Một buổi sáng mùa đông, ông viết những dòng chữ đầu tiên xuống cuốn sổ trắng, đầy khó khăn, cố hé lộ một cái gì phức tạp, một câu chuyện cuộc đời, một lịch sử của một gia đình mà có những điều còn chưa được minh bạch, một lịch sử mà nhiều khi người ta phải “tự đẽo gọt chân mình cho vừa giày”. Thế rồi bức thư bị bỏ dở. Đến hết cuốn sách người đọc cũng không còn biết thêm gì về nó, về câu chuyện mà người lính muốn gửi lại trong nó, cũng như cây muồng hoàng yến.

Bị ám ảnh bởi cái sự dở dang ấy, tôi đã nghĩ về Hemingway. Ở điểm khởi đầu của sự nghiệp văn chương, E. Hemingway viết một truyện ngắn báo hiệu nguyên lý tảng băng trôi của ông: Sông lớn có hai dòng (Big two-hearted river). Trở về từ địa ngục Thế chiến thứ nhất, một người lính tìm về thị trấn cũ, nơi đã bị hỏa hoạn tàn phá hoàn toàn, đi sâu vào đầm lầy và dòng sông, cắm trại và câu cá, tìm sự an ủi và chữa lành những chấn thương tinh thần bằng cách sống lại những thứ tầm thường nhất của một con người giữa sự an ủi của thiên nhiên hoang dã: cắm trại giữa đồng hoang, nấu một bữa ăn, bắt những con châu chấu và câu cá từ dòng nước lạnh.

Tôi tin rằng, ông Kiền, người cựu chiến binh của Trung Sỹ cũng đang cố tìm một sự chữa lành như thế, nhưng bằng một cách khác, không phải trong sự cô độc giữa những ký ức và thiên nhiên mà thông qua việc dạy những đứa trẻ cách trồng một cái cây và nhìn những ngôi sao trên đời, những điều, có thể sau này sẽ là vô bổ trong một thế giới thực tế đến tàn nhẫn của “người lớn” nhưng lại tuyệt đối cần thiết cho một tâm hồn lành mạnh.

Nhìn theo góc độ đó, sự dở dang của bức thư viết cho những đứa cháu, biết đâu, cũng là một nỗ lực. Nỗ lực để khép lại và bước ra khỏi ký ức và khởi đầu một cuộc đời khác, bằng gieo trồng và chờ đợi nảy mầm những hạt giống thiện lương trong tâm trí của những đứa trẻ.

Đồng Vang, biết đâu sẽ là một sự khởi đầu mới nhiều hứa hẹn trong tương lai của một người đã quá nhiều duyên nợ với chiến tranh.

Nguồn: https://zingnews.vn/viet-cho-tre-nhu-mot-su-chua-lanh-post1359970.html

Sách hay

Nghệ thuật tranh kiếng trong ‘Nhà gia tiên’

Được phát hành

,

Bởi

Theo nhà nghiên cứu Huỳnh Thanh Bình, nghệ thuật tranh kiếng gắn liền với văn hóa thờ tự và nhiều khía cạnh khác trong đời sống và sinh hoạt của nhiều gia đình Nam bộ.

Phim điện ảnh Nhà gia tiên do Huỳnh Lập đạo diễn gần cán mốc 200 tỷ, gây sốt phòng vé thời gian qua tuy nội dung còn gây tranh cãi song được đánh giá cao ở phần tái dựng bối cảnh. Trong đó, chi tiết nhân vật chính Mỹ Tiên (Phương Mỹ Chi) được ông mình, một người coi sóc đền miếu (nghệ sĩ Trung Dân đóng) kể về nghệ thuật làm tranh kiếng để lại ấn tượng.

Để tái hiện nghệ thuật dân gian này trên màn ảnh rộng, đoàn phim đã mời một nghệ nhân từ Long An thực hiện các tác phẩm tranh kiếng, cũng như đến làng nghề Bà Vệ (An Giang) tìm kiếm, phục chế những bức tranh cũ mục nát, bị vứt bỏ.

Chia sẻ với Tri Thức – Znews, Thạc sĩ Văn hóa học, nhà nghiên cứu Huỳnh Thanh Bình, tác giả cuốn sách Tranh dân gian Nam Bộ cho rằng việc tranh kiếng xuất hiện trong phim là một yếu tố không quá bất ngờ. “Bộ phim kể về câu chuyện diễn ra trong một không gian truyền thống với những nội dung phong hóa xưa… mà tranh kiếng là loại công nghệ phẩm ‘trang trí’ không chỉ ở những không gian thờ tự mà cả các không gian sinh hoạt trong nhiều gia đình Nam Bộ”, bà nói.

Sự ra đời và phát triển của tranh kiếng Nam Bộ

Theo nhà nghiên cứu, tranh kiếng có mặt ở cung đình Huế từ thời Minh Mạng – Thiệu Trị, song đó là các sản phẩm mỹ nghệ nhập khẩu. Mãi đầu thế kỷ XX, các di dân Quảng Đông đến lập nghiệp ở vùng Chợ Lớn, mới bắt đầu mở các tiệm kiếng, buôn bán các loại kiếng tráng thủy để soi mặt, lộng khuôn hình, tủ, khung cửa chớp, cửa gió… và các loại tranh kiếng: các bức đại tự và các bức thư họa dùng trong việc khánh chúc tân gia, khai trương, mừng thọ… Tranh kiếng Nam bộ ra đời từ đây.

Đến những năm 1920, nghề vẽ tranh kiếng chuyển địa bàn về Lái Thiêu (Thủ Dầu Một). Sau đó, khoảng những năm 1940-1950, nghề làm tranh kiếng lan tỏa khắp lục tỉnh Nam Kỳ, trụ lại ở Mỹ Tho, Cai Lậy, Gò Công (Tiền Giang ngày nay), Chợ Mới (An Giang), Chợ Trạm (Long An), Tây Ninh… và thâm nhập vào cộng đồng Khmer tạo nên dòng tranh kiếng Khmer Nam bộ ở Trà Vinh và Sóc Trăng…

Tranh kiếng Nam bộ chiếm tỷ lệ lớn là tranh thờ: Trước nhất là tranh thờ Tổ tiên với loại tranh Đại tự, Cửu huyền thất tổ, Sơn thủy (biểu đạt ý nghĩa hiếu đạo của câu ca dao nổi tiếng: Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra), Lão mai (nhằm biểu ý “Cây có cội”), Tre tàn măng mọc (động viên nỗ lực vươn lên của thế hệ hậu bối). Đặc biệt là tranh chân dung của tổ tiên quá vãng.

Thứ hai là tranh thờ các đối tượng thuộc tín ngưỡng dân gian như tranh Ông Địa, Ông Táo, các thần độ mạng… Thứ ba là tranh thờ của các tôn giáo: tranh thờ của Phật giáo như Phật, Bồ Tát, Tổ sư…; tranh thờ của Đạo giáo như Lão Tử cưỡi trâu, Bát Tiên…, tranh thờ của tín đồ Công giáo; tranh “Thiên nhãn” của đạo Cao Đài… Riêng tranh thờ của cộng đồng Khmer Nam bộ cũng như của cộng đồng người Hoa tạo thành một dòng độc đáo có đặc trưng về đề tài cũng như kỹ pháp tạo hình.

Ngoài ra, tranh kiếng trang trí nội ngoại thất, tranh khánh chúc và đặc biệt là loại tranh trang trí xe bán mì, hủ tíu.

“Tranh kiếng là loại tranh vẽ ngược và tô vẽ ở phía sau mặt kiếng, nên tinh hoa nhất trong nghệ thuật này là tài năng vẽ tranh, vờn màu, sắp xếp bố cục chính phụ sao cho có được một bức tranh đúng với mục đích sử dụng của nó và đẹp mắt về mặt mỹ thuật”, tác giả Huỳnh Thanh Bình chia sẻ. Thách thức lớn nhất của người nghệ nhân tranh kiếng là phải tạo nên những mẫu tranh đáp ứng được đa dạng yêu cầu về đề tài, về chủng loại; và cần sở đắc một vốn liếng chữ Hán để thể hiện thành những câu đối, những đại tự, những tấm hoành, tấm biển tương thích cho từng nội dung tranh.

Ở Nam bộ, hầu như tranh kiếng có mặt ở mọi gia đình, thậm chí nơi đình, đền, chùa, miếu. Việc sử dụng tranh kiếng cho nhu cầu thờ tự, trang trí hoặc chúc tụng… đã trở thành tập quán. Chính vì vậy, tranh kiếng chiếm một vị trí quan trọng trong văn hóa vùng đất này.

Nghệ thuật gắn liền với văn hóa thờ tự

Thờ tự tổ tiên là tập tục quan trọng trong đời sống văn hóa của xứ ta. Nơi thờ tự tổ tiên theo truyền thống là không gian tâm linh chiếm vị trí trung tâm trong mỗi ngôi nhà. Theo đó, việc trang nghiêm nơi thờ tự tổ tiên luôn được coi trọng. Theo tác giả sách Tranh dân gian Nam Bộ, từ cuối thế kỷ 19 đến nay, theo sự phát triển của tranh kiếng, các bộ tranh thờ tổ tiên vẽ trên kiếng ra đời và dần dần thay thế loại tranh thờ tổ tiên ở dạng bích họa hoặc tranh thờ cẩn ốc xà cừ hay các bức chạm gỗ sơn son thiếp vàng hay sơn then thiếp vàng.

“Từ bấy đến nay, tranh thờ tổ tiên vẽ trên kiếng đã không ngừng canh cải, tạo tác nên nhiều loại khác nhau”, bà Huỳnh Thanh Bình cho hay. Có loại chỉ là những bức đại tự, có loại chỉ là “bài vị” với dòng chữ Cửu Huyền thất tổ, đặc biệt là những bộ tranh vẽ cảnh sơn thủy hoặc có loại phát triển từ bộ tranh Tứ thời Mai-Lan-Cúc-Trúc

nha gia tien anh 4

Nhà nghiên cứu, tác giả Huỳnh Thanh Bình với tác phẩm Tranh dân gian Nam Bộ. Ảnh: Quỳnh My.

Cửu huyền thất tổ – bức tranh kiếng đầu tiên xuất hiện trong Nhà gia tiên – là một kiểu loại của bộ tranh thờ tổ tiên thuộc loại tranh đại tự, với dòng chữ “Cửu Huyền thất tổ”. Loại tranh này phổ biến ở miền Tây Nam Bộ, đặc biệt là các cộng đồng theo đạo Bửu Sơn Kỳ Hương, Tứ Ân Hiếu Nghĩa và Phật giáo Hòa Hảo và cả cộng đồng tín đồ đạo Cao Đài Tây Ninh.

Ở loại tranh này thì mỗi bộ gồm năm tấm ghép lại: Tấm biển nằm trên cùng, ghi tên tộc họ: “Nguyễn phủ đường”, “Lê phủ đường”…, hay “Đức lưu phương” hoặc “Phước Lộc Thọ”. Bức chính nằm giữa tranh, ghi bốn chữ Cửu huyền thất tổ và được trang trí bằng đồ hình tứ linh.

Bao quanh tấm tranh chính là bốn tấm tranh khác: bức thượng thổ ở phía trên (vẽ hình cuốn thư, hay năm sản xuất); bức hạ thổ ghép dưới đáy (thường trang trí hoa-điểu hay mâm ngũ quả) và đôi liễn, đặt dọc hai bên tấm chính, nội dung tôn vinh công đức của cha mẹ, tổ tiên.

Ngoài ra còn có bộ tranh thờ tổ tiên ba bức hay giản tiện hơn, loại tranh kiếng thờ tổ tiên này được thu gọn thành một bức duy nhất, đơn giản với chữ “Cửu Huyền Thất Tổ” ở chính giữa; hai bên là hai câu đối:

“Tưởng nhớ Phật như ăn cơm bữa,

Vọng Cửu Huyền sớm tối mới mầu”.

Hay “Kính cửu huyền thiên niên bất tận

Trọng thất tổ nội ngoại tương đồng”.

Loại tranh thờ Cửu huyền thất tổ còn thấy trong bộ ba bức chín tròng với bức chính ở giữa từng chữ Cửu huyền thất tổ được thể hiện trong những ô tròn ở cả dạng thức Hán tự lẫn quốc ngữ trên nền sơn thủy hay dọc theo cội lão mai…

Ngày nay, tranh kiếng bị các loại tranh công nghiệp cạnh tranh. Song theo nhà nghiên cứu Huỳnh Thanh Bình, tranh kiếng vẽ thủ công vẫn được công chúng hâm mộ. Đây đó, nghề vẽ tranh kiếng vẫn còn tồn tại; thậm chí có nơi phát triển có quy mô hơn trước, và tiếp thu các kỹ thuật in lụa, in 3D…

Tác giả Huỳnh Thanh Bình sinh năm 1985, hiện công tác tại Bảo tàng TP.HCM. Bà từng xuất bản một số tác phẩm như Tranh kiếng Nam Bộ (2013); Biểu tượng thần thoại về chư thiên và linh vật Phật giáo (2018, Tái bản 2024); Tranh tường Khmer Nam Bộ (2020); Quy pháp đồ tượng Hindu và Phật giáo Ấn Độ (2021); Tranh dân gian Nam Bộ (2024).

Nguồn: https://znews.vn/nghe-thuat-tranh-kieng-trong-nha-gia-tien-post1535551.html

Tiếp tục đọc

Sách hay

Tăng cường trí nhớ, phòng bệnh Alzeimer

Được phát hành

,

Bởi

“Tăng cường trí nhớ, phòng bệnh Alzheimer” của Tiến sĩ Y khoa Richard Restak là một tác phẩm toàn diện, khám phá cách trí nhớ hoạt động và cách tối ưu hóa khả năng ghi nhớ.

Phát triển một trí nhớ siêu việt giúp tăng cường sự chú ý, tập trung, khả năng trừu tượng hóa, gọi tên, hình dung không gian, khả năng sử dụng lời nói, ngôn ngữ và tiếp thu từ.

Những lo lắng về trí nhớ phổ biến đến mức nào?

Có nhiều lý do để quan tâm đến trí nhớ của bạn. Hãy xem xét những điều này: phát triển một trí nhớ siêu việt giúp tăng cường sự chú ý, tập trung, khả năng trừu tượng hóa, gọi tên, hình dung không gian, khả năng sử dụng lời nói, ngôn ngữ và tiếp thu từ. Nói ngắn gọn, trí nhớ chính là chìa khóa cho việc tăng cường trí não.

Ở Mỹ ngày nay, tất cả những người trên 50 tuổi đều đang sống trong nỗi sợ hãi mang tên Big A – bệnh Alzheimer. Các cuộc gặp gỡ nho nhỏ (bữa tối, tiệc cocktail, v.v.) mang bầu không khí như một phân đoạn từ chương trình đố vui hằng tuần “Chờ đã… Đừng nói là” của đài NPR. Đó là chương trình mà các khách mời sẽ ganh đua với nhau trong những cuộc thi căng thẳng để trở thành người đầu tiên nghĩ ra tên của những thứ như diễn viên đóng một vai nào đó trong loạt phim truyền hình ngắn mới nhất mà mọi người đang say mê theo dõi.

Gần như chắc chắn là ai đó sẽ lấy điện thoại di động ra để kiểm tra độ chính xác của người trả lời đầu tiên. Nhanh, nhanh hơn nữa, nhanh nhất kẻo người khác nghi ngờ bạn đang có những triệu chứng ban đầu của Big A.

Tri nho anh 1

Trí nhớ là một phần vô cùng quan trọng của con người. Ảnh: Nativespeaker.

Mặc dù bệnh Alzheimer không phổ biến như nhiều người vẫn lo sợ, nhưng người ta đang ngày càng bày tỏ lo lắng về chứng mất trí nhớ mà họ cảm nhận được với bạn bè của mình. Chúng cũng là những lời than thở phổ biến nhất mà những người trên 55 tuổi chia sẻ với bác sĩ của họ.

Những lo lắng về trí nhớ như vậy thường phi lý và khơi dậy sự lo lắng không cần thiết. Sự lo lắng phổ biến này đã góp phần tạo ra một mối quan ngại rộng rãi về trí nhớ và các dấu hiệu suy giảm trí nhớ. Một trong những lý do của sự hoảng loạn này là sự nhầm lẫn trong tư duy của nhiều người về cách chúng ta hình thành ký ức.

Hãy cố gắng nhớ lại một chuyện gì đó đã xảy ra với bạn vào đầu ngày hôm nay. Nó không nhất thiết phải là một chuyện đặc biệt – bất kỳ sự kiện thông thường nào cũng được. Giờ hãy xem ký ức đó đã hình thành như thế nào.

Theo yêu cầu của tôi, bạn đã truy xuất ký ức về một chuyện gì đó mà có lẽ bạn sẽ không nghĩ tới nếu tôi không thúc giục bạn nhớ lại nó và bạn không nỗ lực để truy xuất nó.

Về bản chất, trí nhớ là trải nghiệm lại một chuyện gì đó trong quá khứ dưới dạng một hồi ức. Về mặt hoạt động, ký ức là sản phẩm cuối cùng của những nỗ lực của chúng ta trong hiện tại nhằm truy xuất những thông tin được lưu trữ trong não mình.

Ký ức – tương tự những giấc mơ và hành động tưởng tượng – khác nhau tùy theo mỗi người. Ký ức của tôi khác biệt rõ rệt với ký ức của bạn vì chúng dựa trên trải nghiệm sống cá nhân của chúng ta.

Ký ức cũng khác với hình ảnh hoặc video về các sự kiện trong quá khứ. Mặc dù các phiên bản dựa trên công nghệ này của quá khứ có thể đóng vai trò là công cụ kích thích trí nhớ, nhưng bản thân chúng không phải là ký ức.

Nguồn: https://znews.vn/tai-sao-ban-nen-quan-tam-den-tri-nho-cua-minh-post1535566.html

Tiếp tục đọc

Sách hay

Vương miện xanh

Được phát hành

,

Bởi

Tập sách là hành trình từ hậu trường sân khấu các cuộc thi người đẹp, nơi người thắng cuộc được yêu quý nhưng cũng hứng chịu các phán xét khắt khe của công chúng, đến các dự án xanh của Hoa hậu Môi trường Thế giới Nguyễn Thanh Hà.

Hai năm nhìn lại, tôi tự hỏi về bản thân, về phiên bản khác của chính mình giữa có và không có vương miện, giữa những gì tôi đạt được và đánh mất.

Năm 2022, tôi bước lên bục cao sân khấu Nhà hát Thành phố Hồ Chí Minh đăng quang Hoa hậu Môi trường Việt Nam.

Năm 2023, tôi tiếp tục trở thành người Việt Nam đầu tiên chinh phục vương miện Miss Eco International 2023 (Hoa hậu Môi trường Thế giới) tại Cairo, Ai Cập giữa những phấn khích và xúc động.

Chiếc vương miện đã thay đổi tôi. Từ một cô bé vô tư trong chiếc “tổ kén” gia đình nuôi dưỡng gần 20 năm qua, nay tôi bước ra thế giới rộng lớn và choáng ngợp với những điều không thể ngờ đến. Thế giới đã “dạy” tôi lớn lên, trước những vô lo, niềm vui, nỗi buồn, cảm xúc của tuổi vừa rời ghế nhà trường.

Nhiệm kỳ hoa hậu của tôi đã kết thúc, nhưng tôi vẫn tiếp tục sứ mệnh trên con đường đã chọn, đó là tình yêu, là trái tim, là thanh xuân, là giá trị sống.

Hai năm nhìn lại, tôi tự hỏi về bản thân, về phiên bản khác của chính mình giữa có và không có vương miện, giữa những gì tôi đạt được và đánh mất. Thế giới đó, có gì ở lại cùng tôi? Có gì đã khiến tôi dũng cảm đi tiếp trong khoảng thời gian đầy khó khăn đó?

Hoa hau anh 1

Hoa hậu môi trường thế giới 2023 Nguyễn Thanh Hà. Ảnh: Vietnam.vn.

Một mình trên sân khấu

Ngay khi vừa đạt cột mốc “đủ tuổi”, tôi lập tức đăng ký cuộc thi Hoa hậu Môi trường Việt Nam. Lúc ấy, tôi chỉ nghĩ rằng, phải thực hiện ước mơ của mình ngay khi có cơ hội. Ước mơ làm hoa hậu? Không hẳn! Đó là ước mơ được làm gì đó, thật cụ thể, thật thiết thực cho môi trường sống này, cho hành tinh này.

Nếu trở thành hoa hậu, tôi sẽ có ưu thế hơn, có thể xuất hiện trước nhiều người để bày tỏ những vấn đề về môi trường, đánh động sự quan tâm của nhiều người hơn. Nghĩ là làm, thật may mắn, tôi đã thành công và đăng quang khi lần đầu thử sức ở một đấu trường sắc đẹp mà mục tiêu không phải để trở thành người đẹp được ca ngợi hay được công nhận về nhan sắc. Tôi chỉ muốn nhắm tới sứ mệnh vì môi trường như chính danh hiệu mà cuộc thi đã trao.

Tôi bỗng nhớ đến câu nói trong Nhà Giả Kim: “Khi bạn thực sự mong muốn một điều gì, cả vũ trụ sẽ hợp lại giúp bạn đạt được nó”. Phải chăng, tôi thành công vì tôi khao khát điều đó mãnh liệt?

Ngay từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường, tôi đã nhiều lần tự đặt câu hỏi cho bản thân: Là một người trẻ lớn lên trong điều kiện sống đầy đủ, được ăn ngon mặc đẹp và có nhiều cơ hội học tập hơn thế hệ ông bà, ba mẹ ngày xưa, liệu tôi có thể làm ngơ trước những mối đe dọa đang rình rập môi trường sống của chúng ta như rác thải, ô nhiễm, hạn mặn, lũ lụt, phá rừng hay hiệu ứng nhà kính không? Chính vì vậy, tôi đã quyết định tham gia cuộc thi Hoa hậu Môi trường. Hai chữ “môi trường” trong danh hiệu chính là nguồn sức mạnh và động lực để tôi hành động.

Ban đầu, tôi cũng mang trong mình rất nhiều lo ngại: Liệu mình có đủ khả năng không? Liệu có thể vượt qua những thí sinh tài năng khác? Tuy nhiên, tôi nhận ra, niềm khao khát mạnh mẽ muốn thử thách bản thân và tìm kiếm những cơ hội mới để trưởng thành còn lớn hơn. Điều thôi thúc tôi tham gia không chỉ là mong muốn thể hiện bản thân, mà còn ở khát khao được lan tỏa những giá trị tích cực về bảo vệ môi trường đến cộng đồng.

Nguồn: https://znews.vn/chiec-vuong-mien-thay-doi-cuoc-doi-hoa-hau-moi-truong-the-gioi-post1535563.html

Tiếp tục đọc

Xu hướng