Connect with us

Sách hay

Mậu Thân 1968 – Một thiên anh hùng ca

Được phát hành

,

Tập sách gồm chia sẻ của nhiều chứng nhân lịch sử về những sự kiện, diễn biến trong mùa xuân Mậu Thân 1968 của quân và dân thành phố Sài Gòn – Gia Định.

Quá trình chuẩn bị cho đêm hội đón Tết của học sinh nhằm che giấu nhiệm vụ tuyệt mật đã làm “chấn động Sài Gòn” năm 1968 – cuộc Tổng tiến công và nổi dậy xuân Mậu Thân.

Mau Than 1968 anh 1

Tiết mục văn nghệ trong đêm diễn. Ảnh: Tư liệu Thành Đoàn.

Số là chọn địa điểm cho sự kiện với ý đồ tuyệt mật là làm “chấn động Sài Gòn” này và xây dựng sân khấu “quy mô chưa từng có” cũng là vấn đề “đau đầu của Ban tổ chức. Vì chánh quyền Sài Gòn lúc đó rất “dè chừng” mọi hoạt động của số 4 Duy Tân (Trụ sở của Tổng hội Sinh viên Sài Gòn) từ khi anh Hồ Hữu Nhựt (cơ sở của Thành Đoàn) bị chánh quyền Sài Gòn bắt giữ cuối năm 1967.

Điều hành Tổng hội sinh viên lúc đó là các anh chị còn lại trong Ban chấp hành Tổng hội và Hội đồng Đại diện Sinh viên mà Tổng Thư ký là anh Nguyễn Thanh Công. Theo anh Nguyễn Thanh Công, kế hoạch tuyệt mật của ta là:

Một là, ngay sau cuộc thể nghiệm tập hợp thanh niên dự “Đêm Văn nghệ mừng Tết Quang Trung” do bộ phận thanh niên sinh viên – học sinh có trách nhiệm quán xuyến tổ chức trước một tuần giáp Tết Mậu Thân, Ban tổ chức Trại thanh niên kỷ niệm chiến thắng Đống Đa (Tết Kỷ Dậu 1789) được công bố thành lập, mời Phó tổng thống Kỳ và phu nhân đến khai mạc Trại vào chiều tối ngày mồng năm Tết Mậu Thân 1968, ở lại sinh hoạt lửa trại với trại sinh Hướng đạo Không quân đến khuya. Trại Thanh niên Đống Đa phải mở ở Thảo Cầm viên, gần với Nha An ninh Quân đội và Đài Phát thanh Sài Gòn là hai trong số mục tiêu chiến lược.

Hai là, đến lúc quân Biệt động Giải phóng bất ngờ nổ súng công kích và nhanh chóng chiếm đa số mục tiêu chiến lược, đội thanh niên võ trang bí mật bố trí trong Trại sẽ cùng tôi bất ngờ bắt Tướng Nguyễn Cao Kỳ đưa lên Đài phát thanh buộc ông ta tuyên bố ly khai một chánh quyền Sài Gòn đã được lập do gian lận bầu cử, thỏa thuận cùng với nhân dân đang dấy lên khởi nghĩa lập một chính quyền ba thành phần hòa giải dân tộc mà ông ta là người đại diện cho phía chánh quyền Sài Gòn cũ.

Qua cuộc họp khoáng đại của Ban tổ chức trong đầu tháng 12/1967, tất cả nhất trí chọn sân trường Quốc gia Hành chánh (số 10 đường Trần Quốc Toản – nay là đường 3 Tháng 2) là sân khấu của lễ hội. Thật ra đó là sự dàn xếp tài tình của anh Dương Văn Đầy.

Anh Đầy có mối quan hệ bạn bè thân thiết với anh Nguyễn Văn Thuất, Chủ tịch Ban Đại diện trường Quốc gia Hành chánh, anh Đầy dàn xếp để anh Thuất là Trưởng Ban Tổ chức Đêm hội Quang Trung, anh Thuất có quan hệ uy tín với Viện trưởng trường Quốc gia Hành chánh và các cơ quan hữu quan của chánh quyền Sài Gòn. Thuất cũng muốn dựa nhiều thế lực và lực lượng của Tổng hội Sinh viên để thực hiện tham vọng chính trị riêng của mình. Khi tâm sự với các bằng hữu, Thuất bộc bạch: “Tôi biết Đầy đang cần tôi để có giấy phép hoạt động…”.

Cần nói thêm, thật ra Thành Đoàn thích chọn chỗ khác cho ý đồ tuyệt mật: Phối hợp tiến công và nổi dậy nhưng trong tình thế này quan trọng nhất là có giấy phép của chánh quyền Sài Gòn. Yêu cầu của Thành Đoàn biến đêm hội thành cuộc biểu dương lực lượng bừng bừng khí thế nổi dậy, nên phải làm một sân khấu hoành tráng chưa từng có.

Mau Than 1968 anh 2

Tiết mục văn nghệ trong đêm diễn. Ảnh: Tư liệu Thành Đoàn.

Công trình này trước hết là phải có nguồn tài chánh dồi dào, nhưng tuyệt đối không được “chuyển tiền” từ trong bí mật ra công khai, nghĩa là không dùng tiền của Thành Đoàn bí mật, vì an ninh Sài Gòn, CIA và các phe phái phản động theo dõi rất sát mọi “nhất cử nhất động” của Tổng hội Sinh viên.

Công trường xây dựng sân khấu được thành lập tại sân trường Quốc gia Hành chánh, mới đầu là vài học sinh Cao Thắng tham gia mà nòng cốt là Nguyễn Văn Phúc (Phó Tổng thư ký Ban Đại diện Cao Thắng), Hoàng Đôn Bảnh, Trần Đình Chánh, Hà Duy Hưng, Lê Quang Thiết, Hà Văn Đức với vài dụng cụ cầm tay. Sau đó là có anh Trần Đức Quế (Mười An) học sinh trường Hồ Ngọc Cẩn, và cục diện thay đổi.

Anh Quế bàn với anh em về thiết kế sân khấu: Dài 12 m, ngang 6 m, cao 1,5m, phông cao 4 m, đủ sức chịu lực 50 diễn viên ca múa, võ thuật… Có ba cầu thang để lên xuống sân khấu… Sau đó không biết mối quan hệ nào anh Quế cho chở bằng xe tải đùng đùng tới công trường hàng chục thùng phuy, nhiều gỗ ván cốp-pha đúc bê tông…

Trang trí sân khấu là họa sĩ Nguyễn Hữu Châu, thủ khoa trường Mỹ thuật Gia Định năm 1965, làm phông sân khấu và bích họa, tất cả chuẩn bị tại số 4 Duy Tân. Tất cả các bức bích họa và bích chương cổ động, mang cờ Quang Trung, cờ đỏ có mặt trăng màu vàng ở giữa. Lúc đầu không ai biết cờ Quang Trung ra sao.

Ban tổ chức cất công đến nhà ông Hồ Hữu Tường người có công nghiên cứu về Quang Trung Hoàng đế, cho mẫu cờ Quang Trung. Thế là cờ Quang Trung được vẽ trên giấy điền dán khắp các trường trung học đại học, tập trung nhất là đường Trần Quốc Toản, nơi diễn ra Đêm hội. Cờ đào Quang Trung nhìn xa như cờ đỏ sao vàng trong lòng Sài Gòn tạo không khí bừng bừng khí thế khởi nghĩa.

Mau Than 1968 anh 3

Tranh vẽ đoàn quân Quang Trung tiến về Thăng Long. Ảnh: Tư liệu Thành Đoàn.

Thế là lực lượng thi công tăng cường thêm các học sinh: Nguyễn Bá Du, Nguyễn Hữu Phi, Hà Văn Hùng (Cao Thắng)… Công trình thực hiện ngày đêm không nghỉ, tích cực nhất là nhà văn – nhà giáo Hợp Phố, chị Trần Thị Ngọc Hảo (thủ quỹ) đi vận động tài trợ vật tư, tài chánh, ông Bạch Công An – Trưởng ty Xã hội Gia Định dùng xe jeep công xa chở bánh mì, nước đá… tiếp tế cho lực lượng thi công, gia đình kỹ sư Lâm Tô Bông (Công ty Bông vải sợi Cosevina), gia đình Tô Văn Cang (Hãng kem Perlon), Hãng gạch ngói Đồng Nai cũng tài trợ… Rồi các thanh niên chí nguyện Mỹ thấy vui cũng mang năm thùng dụng cụ xây dựng tới tặng cho công trường, có sinh viên Mỹ đề nghị mua các tác phẩm mỹ thuật bích họa của họa sĩ Nguyễn Hữu Châu.

Các tiết mục đều dựng rời tại các trường trung đại học, không có chương trình tổng dượt kết nối tiết mục tại sân khấu chính vì không muốn chánh quyền lưu ý. Hàng trăm cây đuốc do các em học sinh cũng chuẩn bị từ Long An. Toàn bộ chương trình nghệ thuật “hoành tráng chưa từng có ở Sài Gòn” được giữ “kín như bưng”. Đêm Hội Quang Trung với sân khấu hoành tráng cùng hàng vạn người dự khán, hàng trăm cây đuốc lung linh với tài hoa thiết kế mỹ thuật sân khấu và bích họa của họa sĩ Nguyễn Hữu Châu tạo ra không gian lễ hội đầy ấn tượng… góp phần cho sự thành công của Đêm hội Quang Trung.

Trong hàng khán giả, chúng tôi lắng nghe dư luận công chúng. Một sinh viên nói: “Đám Tổng hội sinh viên này làm Tết Quang Trung sao lại làm Tết Mậu Thân, đáng lẽ làm năm sau, năm Tết Kỷ Dậu mới đúng, tiền ở đâu mà làm dữ!”. Rồi hôm sau báo chí Sài Gòn xôn xao: “Tổng hội sinh viên hát nhạc Việt cộng”. Nhưng Tết đã gần kề, đêm mồng một rạng mồng hai Tết Mậu Thân, tức năm ngày sau Đêm hội Quang Trung, cuộc Tổng tiến công và nổi dậy nổ ra. Ca khúc “Người đợi người” “Người đợi vào Thăng Long một tối, của nhạc sĩ Tôn Thất Lập đã thành hiện thực…

Nguồn: https://zingnews.vn/xay-dung-san-khau-dem-hoi-quang-trung-post1395151.html

Tiếp tục đọc
Nhấn vào đây để bình luận

You must be logged in to post a comment Login

Leave a Reply

Sách hay

Cảm nhận mùa xuân bằng mọi giác quan

Được phát hành

,

Bởi

Qua những vần thơ trong trẻo, tác giả Tú Uyên mời bạn đọc khám phá mùa xuân trọn vẹn bằng mọi giác quan trong cuốn sách tranh thơ “Bạn không cần nhìn thấy, mùa xuân vẫn tràn đầy”.

Ban khong can nhin thay anh 1

Tú Uyên (trái) cùng em Hachi đọc sách Bạn không cần nhìn thấy, mùa xuân vẫn tràn đầy. Cả hai bạn đều tham gia các lớp sáng tác cho thiếu nhi tại Ô Cửa Sách. Ảnh: Ô Cửa Sách.

Bạn không cần nhìn thấy, mùa xuân vẫn tràn đầy được phát triển ý tưởng từ một sáng tác trước đó của Tú Uyên – truyện có tranh minh họa Mùa xuân Đà Lạt mà tác giả ấp ủ từ chương trình sáng tác đầu xuân năm 2024 của Ô Cửa Sách và dần hoàn thiện vào mùa hè.

Tác phẩm có cốt truyện đơn giản song không kém phần dễ thương: hành trình du xuân và gợi nhớ những kỷ niệm Tết xưa của cô bé Linh. Tết đối với em là dịp được cùng những người thân yêu trong gia đình và bè bạn ghé thăm nhiều địa điểm thú vị của thành phố quê hương như chùa Linh Phước, chợ đêm, đồi Cù, hồ Xuân Hương, trang trại, quảng trường Lâm Viên,…

Những chi tiết trong câu chuyện dường như đến từ trải nghiệm của chính Tú Uyên, vì vậy mà hành trình cảm nhận xuân diễn ra thật tự nhiên, bình dị nhưng gợi nhắc: Tết là “những ngày rảnh rỗi để cả nhà được ở bên nhau và cùng nhau tạo nên những ‘kỷ niệm'” – như cô bé Linh đã thành công nhắn nhủ mẹ mình ở cuối truyện.

Truyện của cô bạn sinh năm 2010 được chia sẻ trên trang Ô Cửa Sách, được bè bạn đón nhận và góp ý. Từ nhận xét của người đọc rằng “truyện Mùa xuân Đà Lạt đầy chất thơ”, tác giả bèn tiến hành viết một phiên bản hoàn toàn bằng thơ.

Đầu năm nay, Tú Uyên ra mắt tác phẩm tranh thơ Bạn không cần nhìn thấy, mùa xuân vẫn tràn đầy, lần này hiện diện trong hình hài một cuốn sách in. Vẫn là câu chuyện về mùa xuân Đà Lạt với những địa danh quen thuộc, song cuốn sách thể hiện sự trưởng thành rõ rệt trong sáng tác của Tú Uyên: phần lời là bài thơ theo thể năm chữ, phần hình ảnh được trau chuốt hơn về nét vẽ và màu sắc.

Và đặc biệt, lần này hình ảnh không chỉ đóng vai trò minh họa cho câu chuyện. Song hành và vẫn có sự tương ứng, liên kết nhất định, nhưng trong tập sách này, lời thơ và hình ảnh dường như có thể độc lập kể câu chuyện của riêng mình.

Hai câu mở đầu Bạn không cần nhìn thấy, mùa xuân vẫn ở đây” là lời khẳng định, mời gọi bạn đọc bước vào hành trình khám phá không khí giao mùa bằng những giác quan ngoài thị giác: Mùa xuân ở trong “gió nhẹ”, “nắng ấm”, “nước dịu hiền”, trong “lún phún vạt cỏ non” mà đôi chân, đôi tay có thể cảm nhận. Mùa xuân là những âm thanh “trẻ con đùa gọi bạn / chim gọi bầy hòa ca”, tiếng gọi, tiếng rao trong chợ hoa, chợ Tết. “Xuân còn là hương vị” của mứt tết, bánh chưng, quả khô. Khứu giác lại tận hưởng mùa xuân với “hương đất ẩm, hương hoa”, “hương nhang trầm”.

Phần hình ảnh cuốn sách giới thiệu một nhân vật đặc biệt: bạn mèo Miu cùng Linh dạo chơi khắp nơi tại Đà Lạt. Chìa khóa để xâu chuỗi câu chuyện nằm tại phần giới thiệu nhân vật rất đặc biệt ở trang 4: chân dung Miu nhìn từ đằng sau cùng dòng “Dành tặng các bạn sinh ra không phải để cảm nhận thế giới bằng đôi mắt”. Lời giải sẽ được gợi mở ở phần cuối sách.

Cuốn sách ra đời từ mong muốn của Tú Uyên là được đọc sách cho các bạn khiếm thị, làm sao diễn tả vẻ đẹp của mùa xuân mà không cần dùng đến thị giác.

Bạn không cần nhìn thấy, mùa xuân vẫn tràn đầy là một trong hai tác phẩm đầu tiên trong bộ sách “Khi trẻ là tác giả”, giới thiệu sáng tác của các em nhỏ tại Ô Cửa Sách.

Đại diện Ô Cửa Sách cho biết việc xuất bản sách xuất phát từ ước muốn chia sẻ niềm vui đọc sách với mọi trẻ em. Khi bạn đọc mua một cuốn sách, một cuốn tương tự sẽ được gửi đến cho trẻ em ít có điều kiện tiếp xúc với sách hơn, thông qua nguồn quỹ hình thành từ thù lao tác giả và đội ngũ biên tập.

Nguồn: https://znews.vn/cam-nhan-mua-xuan-bang-moi-giac-quan-post1528179.html

Tiếp tục đọc

Sách hay

Cùng mèo Miu cảm nhận mùa xuân bằng mọi giác quan

Được phát hành

,

Bởi

Qua những vần thơ trong trẻo, tác giả Tú Uyên mời bạn đọc khám phá mùa xuân trọn vẹn bằng mọi giác quan trong cuốn sách tranh thơ “Bạn không cần nhìn thấy, mùa xuân vẫn tràn đầy”.

Ban khong can nhin thay anh 1

Tú Uyên (trái) cùng em Hachi đọc sách Bạn không cần nhìn thấy, mùa xuân vẫn tràn đầy. Cả hai bạn đều tham gia các lớp sáng tác cho thiếu nhi tại Ô Cửa Sách. Ảnh: Ô Cửa Sách.

Bạn không cần nhìn thấy, mùa xuân vẫn tràn đầy được phát triển ý tưởng từ một sáng tác trước đó của Tú Uyên – truyện có tranh minh họa Mùa xuân Đà Lạt mà tác giả ấp ủ từ chương trình sáng tác đầu xuân năm 2024 của Ô Cửa Sách và dần hoàn thiện vào mùa hè.

Tác phẩm có cốt truyện đơn giản song không kém phần dễ thương: hành trình du xuân và gợi nhớ những kỷ niệm Tết xưa của cô bé Linh. Tết đối với em là dịp được cùng những người thân yêu trong gia đình và bè bạn ghé thăm nhiều địa điểm thú vị của thành phố quê hương như chùa Linh Phước, chợ đêm, đồi Cù, hồ Xuân Hương, trang trại, quảng trường Lâm Viên,…

Những chi tiết trong câu chuyện dường như đến từ trải nghiệm của chính Tú Uyên, vì vậy mà hành trình cảm nhận xuân diễn ra thật tự nhiên, bình dị nhưng gợi nhắc: Tết là “những ngày rảnh rỗi để cả nhà được ở bên nhau và cùng nhau tạo nên những ‘kỷ niệm'” – như cô bé Linh đã thành công nhắn nhủ mẹ mình ở cuối truyện.

Truyện của cô bạn sinh năm 2010 được chia sẻ trên trang Ô Cửa Sách, được bè bạn đón nhận và góp ý. Từ nhận xét của người đọc rằng “truyện Mùa xuân Đà Lạt đầy chất thơ”, tác giả bèn tiến hành viết một phiên bản hoàn toàn bằng thơ.

Đầu năm nay, Tú Uyên ra mắt tác phẩm tranh thơ Bạn không cần nhìn thấy, mùa xuân vẫn tràn đầy, lần này hiện diện trong hình hài một cuốn sách in. Vẫn là câu chuyện về mùa xuân Đà Lạt với những địa danh quen thuộc, song cuốn sách thể hiện sự trưởng thành rõ rệt trong sáng tác của Tú Uyên: phần lời là bài thơ theo thể năm chữ, phần hình ảnh được trau chuốt hơn về nét vẽ và màu sắc.

Và đặc biệt, lần này hình ảnh không chỉ đóng vai trò minh họa cho câu chuyện. Song hành và vẫn có sự tương ứng, liên kết nhất định, nhưng trong tập sách này, lời thơ và hình ảnh dường như có thể độc lập kể câu chuyện của riêng mình.

Hai câu mở đầu “Bạn không cần nhìn thấy, mùa xuân vẫn ở đây” là lời khẳng định, mời gọi bạn đọc bước vào hành trình khám phá không khí giao mùa bằng những giác quan ngoài thị giác: Mùa xuân ở trong “gió nhẹ”, “nắng ấm”, “nước dịu hiền”, trong “lún phún vạt cỏ non” mà đôi chân, đôi tay có thể cảm nhận. Mùa xuân là những âm thanh “trẻ con đùa gọi bạn / chim gọi bầy hòa ca”, tiếng gọi, tiếng rao trong chợ hoa, chợ Tết. “Xuân còn là hương vị” của mứt tết, bánh chưng, quả khô. Khứu giác lại tận hưởng mùa xuân với “hương đất ẩm, hương hoa”, “hương nhang trầm”.

Phần hình ảnh cuốn sách giới thiệu một nhân vật đặc biệt: bạn mèo Miu cùng Linh dạo chơi khắp nơi tại Đà Lạt. Chìa khóa để xâu chuỗi câu chuyện nằm tại phần giới thiệu nhân vật rất đặc biệt ở trang 4: chân dung Miu nhìn từ đằng sau cùng dòng “Dành tặng các bạn sinh ra không phải để cảm nhận thế giới bằng đôi mắt”. Lời giải sẽ được gợi mở ở phần cuối sách.

Cuốn sách ra đời từ mong muốn của Tú Uyên là được đọc sách cho các bạn khiếm thị, làm sao diễn tả vẻ đẹp của mùa xuân mà không cần dùng đến thị giác.

Bạn không cần nhìn thấy, mùa xuân vẫn ở đây là một trong hai tác phẩm đầu tiên trong bộ sách “Khi trẻ là tác giả”, giới thiệu sáng tác của các em nhỏ tại Ô Cửa Sách.

Đại diện Ô Cửa Sách cho biết việc xuất bản sách xuất phát từ ước muốn chia sẻ niềm vui đọc sách với mọi trẻ em. Khi bạn đọc mua một cuốn sách, một cuốn tương tự sẽ được gửi đến cho trẻ em ít có điều kiện tiếp xúc với sách hơn, thông qua nguồn quỹ hình thành từ thù lao tác giả và đội ngũ biên tập.

Nguồn: https://znews.vn/cung-meo-miu-cam-nhan-mua-xuan-bang-moi-giac-quan-post1528179.html

Tiếp tục đọc

Sách hay

Tư duy kinh tế để sống tinh tế

Được phát hành

,

Bởi

Tác giả Tạ Tôn Bác không chỉ mang tới cho bạn đọc những góc nhìn về tài chính cá nhân, tài chính doanh nghiệp mà còn đem lại nhiều kiến thức về kinh tế vĩ mô. Trong cuốn sách này, tác giả có những góc nhìn mới lạ, từ tổng quan tới chi tiết của những mảnh ghép về kinh tế, từ đó phân tích hành vi con người và xã hội dưới góc nhìn về “tiền”.

Câu chuyện bỏ học để khởi nghiệp của Bill Gates đã truyền cảm hứng cho nhiều người. Thành công ấy đến từ nỗ lực bền bỉ trong suốt một hành trình dài không mệt mỏi.

Thien kien ke song sot anh 1

Câu chuyện khởi nghiệp của Bill Gates đã truyền cảm hứng cho nhiều người trẻ theo đuổi giấc mơ. Ảnh: F.T.

Nhiều doanh nhân nổi tiếng đã bỏ học để khởi nghiệp, chẳng hạn Bill Gates bỏ học để thành lập Microsoft, Steve Jobs bỏ học để thành lập Apple, Mark Zuckerberg bỏ học để thành lập Facebook, v.v.

Thế là hàng loạt các cuốn sách “truyền cảm hứng” đề xướng quan điểm học không quan trọng, đọc sách cũng vô ích, dẫn đến hệ quả một số thanh niên nổi loạn, cho rằng bản thân có thể tiến tới tương lai xán lạn mà không cần bằng cấp giống họ.

Thiên kiến kẻ sống sót cho chúng ta biết rằng những doanh nhân bỏ học lập nghiệp thành công chỉ có từng ấy người, còn đa số các doanh nhân đều có kiến thức và nền tảng giáo dục vững chắc. Kể cả những doanh nhân bỏ học cũng vậy, trường mà họ bỏ là Harvard, riêng việc đỗ vào ngôi trường này thôi đã chứng minh họ là “kẻ sống sót”.

Tổng kết một câu với thiên kiến kẻ sống sót chính là càng chăm chú quan sát sự thật trước mắt thì bạn càng rời xa chân tướng.

Thống kê học giải thích hiện tượng này bằng thuật ngữ “khuynh hướng lựa chọn”, tức là chúng ta bỏ qua tính ngẫu nhiên và tính toàn diện của mẫu khi thực hiện thống kê, chỉ xem xét mẫu cục bộ nên ảnh hưởng tới kết luận về tổng thể.

Như ví dụ về điều tra tình hình mua vé tàu Tết ở trên: A là toàn bộ những người muốn mua vé tàu, bao gồm: A1 là những người đã mua được vé, A2 là những người muốn nhưng không mua được vé. Những người đã ở trên tàu chắc chắn thuộc nhóm A1. Trong quá trình điều tra, đối tượng khảo sát của phóng viên chỉ là một phần nhỏ thuộc nhóm A1, từ đó dẫn đến sai lệch trong thống kê.

Trên cơ sở này, chúng ta có thể áp dụng vào thực tế để lý giải những ví dụ cụ thể của “thiên kiến kẻ sống sót”.

Bạn còn nhớ “Squidward Tentacles” ở World Cup 2010 chứ? Ngôi sao lớn nhất của kỳ World Cup năm đó không phải một cầu thủ mà chính là chú bạch tuộc Paul đến từ Thủy cung Oberhausen, Đức, đã dự đoán một cách thần kỳ kết quả của đội tuyển Đức bảy lần liên tiếp. Tuy nhiên, thật ra đó là ví dụ điển hình về thiên kiến kẻ sống sót.

Rất nhiều loài động vật đã tham gia dự đoán World Cup vào mùa hè năm đó: khỉ ở Philippines, lạc đà không bướu ở Mexico, voi ở châu Phi, bò ở Bulgaria và thậm chí cả gấu trúc ở Trung Quốc. Chẳng qua những con vật này không dự đoán đúng nên không có phương tiện truyền thông nào đưa tin, và chú bạch tuộc Paul trở thành người may mắn.

Trong giới kinh doanh, thiên kiến kẻ sống sót được phản ánh qua tình trạng mọi người thường bị ám ảnh bởi kinh nghiệm thành công mà bỏ qua những bài học từ thất bại.

Trường Kinh doanh Stanford xây dựng một loạt các bài giảng nặng ký “Viewfrom the top”, thường xuyên mời các doanh nhân hoặc nhà đầu tư thành đạt trên toàn cầu chia sẻ kinh nghiệm kinh doanh của họ, cả Steve Jobs và Bill Gates đều từng tham gia. Nhưng sau vài năm diễn thuyết, ban tổ chức nhận thấy những chia sẻ này dường như không giúp ích nhiều cho những người khởi nghiệp. Nguyên nhân bởi:

Những người lên sân khấu chia sẻ về thành công của mình đều tương đối nổi tiếng, trong khi những người thua cuộc chẳng hề được biết đến, lời rao giảng của các chuyên gia có thể khiến người nghe đánh giá quá cao xác suất thành công thông qua đầu tư.

Do điều kiện hạn chế hoặc ảnh hưởng của yếu tố tâm lý, những người thành công khó đảm bảo tính hợp lý, khách quan và thường có xu hướng phóng đại khả năng của mình, bỏ qua yếu tố may mắn, coi nhẹ rủi ro mà mình đã gặp phải vào thời điểm đó.

Vì vậy, có thể nói rằng thành công không thể học hỏi, bởi mọi kinh nghiệm thành công đều không phổ biến.

Thiên kiến kẻ sống sót còn được gọi là “người chết không biết nói”. Phép ẩn dụ này xuất phát từ lĩnh vực y học, chỉ người sống mới có cơ hội đứng ra đánh giá hiệu quả của phương pháp điều trị, còn người chết không có cơ hội ra mặt để tranh luận.

Trong cuộc sống, những ví dụ dễ thấy nhất là “họ hàng của tôi uống thuốc này khỏi bệnh”, “một đứa bạn của tôi đi khám bác sĩ Đông y này”… Cho dù mối quan hệ giữa bạn và bạn thân có tốt đến mấy đi chăng nữa, đáng tin cậy và tôn trọng tới mức nào thì đều bình đẳng khi đứng trước quy luật khách quan, bệnh tật và thuốc men sẽ không ưu ái người thân thiết với bạn chỉ vì bạn yêu thích họ.

Chúng ta thường đặt hào quang cho những người thành công, cho rằng hành vi của họ dẫn đến thành công. Thực tế, có thể họ đã làm sai và chỉ may mắn sống sót. Có thể những người không sống sót cũng làm như vậy nhưng họ đâu còn cơ hội nói ra, và dù nói cũng chưa chắc có người nghe.

Nguồn: https://znews.vn/bill-gates-vi-du-dien-hinh-ve-thien-kien-cua-ke-song-sot-post1532944.html

Tiếp tục đọc

Xu hướng