Connect with us

Sách hay

Người nam sinh Sài Gòn tóc bạc kể mãi chuyện xuống đường…

Được phát hành

,

Đúng dịp kỷ niệm Ngày truyền thống sinh viên học sinh, một cuộc giao lưu xúc động vừa diễn ra tại Đường sách TP.HCM sáng 9-1, với nhân vật là ông Lê Hồng Tư – chàng nam sinh Sài Gòn bước ra từ tiểu thuyết Áo Trắng của Nguyễn Văn Bổng.

Người nam sinh Sài Gòn tóc bạc kể mãi chuyện xuống đường... - Ảnh 1.

Ông Lê Hồng Tư (giữa) đang kể lại câu chuyện của một thời sinh viên và lứa đôi trong khói lửa chiến tranh – Ảnh: L.ĐIỀN

Tiểu thuyết Áo Trắng được xây dựng từ hình mẫu hai nhân vật chính là Phượng và Hoàng – một bộ phận của phong trào sinh viên học sinh Sài Gòn từ những năm 1960. Nhân duyên để quyển tiểu thuyết này ra đời bắt đầu từ năm 1969, khi cô Nguyễn Thị Châu từ Sài Gòn ra Hà Nội, được gặp Bác Hồ và dự Liên hoan Thanh niên thế giới. 

Câu chuyện của Châu được nhà văn Nguyễn Văn Bổng chú ý, hai bên làm việc với nhau từ năm 1969 đến 1970, và Nguyễn Văn Bổng chấp bút viết tiều thuyết Áo Trắng trong hai năm 1970 – 1971. Theo đó, nhân vật Phượng chính là Nguyễn Thị Châu và Hoàng là Lê Hồng Tư.

Áo Trắng xuất bản lần đầu tại miền bắc năm 1972, từng thu hút bạn đọc bấy giờ bởi không gian truyện miêu tả chi tiết về cuộc sống của Sài Gòn, về những câu chuyện xúc động của giới học sinh sinh viên, đặc biệt là những tình tiết tổ chức các tuyến hoạt động nội thành với những tấm gương sáng bằng xương bằng thịt phải chịu bao đau thương tù đày giam cầm tra tấn và có trường hợp vượt thoát được, trở thành điển hình như Nguyễn Thị Châu.

Không chỉ có đấu tranh và chịu đựng gian khổ, câu chuyện của Hoàng và Phượng trong Áo Trắng còn lấp lánh một tình yêu đầy xúc động, phải nói là trong thời chiến, tình yêu trai gái cũng trắc trở theo từng bước chuyển động của “phong trào”…

Advertisement

Những câu chuyện từ “nhân vật của tiểu thuyết”

Buổi giao lưu đúng ngày truyền thống sinh viên học sinh đồng thời ra mắt bản in mới quyển Áo Trắng chính là ý muốn của cả hai nhân vật: chú Lê Hồng Tư và cô Nguyễn Thị Châu. Và dù giờ cuối cô Nguyễn Thị Châu vắng mặt do lý do bất khả kháng, những câu chuyện từ ông Lê Hồng Tư vẫn gây chú ý với rất đông bạn trẻ đến Đường sách sáng nay.

Điều gì khiến cho một cụ già tuổi 86 tóc bạc da mồi, vẫn nhớ như in những sự kiện lịch sử của đất nước, của miền Nam, của đồng đội trong giới sinh viên Sài Gòn? Phải chăng đó chính là một phần cuộc đời ông, một phần tuổi trẻ ông và chính là lý tưởng cả đời ông theo đuổi.

Ông Lê Hồng Tư nhắc lại bối cảnh đất nước chia đôi sau năm 1954, và hoàn cảnh đô thị Sài Gòn lúc bấy giờ đã có những chuyển biến như thế nào khiến cho phong trào thanh niên sinh viên học sinh ra đời.

Có những chuyện nếu không được một người trong cuộc nắm rõ những dữ liệu thời cuộc thuật lại như vậy, các thế hệ về sau rất khó hình dung tại sao lại có chuyện này chuyện kia, tại sao người miền Nam lại tin vào Mặt trân dân tộc Giải phóng chẳng hạn.

Advertisement

Ông Tư kể vào khoảng sau năm 1961, ông lên Tây Ninh dự một lớp học của phía cách mạng, lúc bấy giờ được nghe ông Võ Văn Kiệt đưa ra nhận định là sẽ có đảo chánh ở Sài Gòn, và quả nhiên đến 1963 có đảo chánh thiệt. Chính điều này làm người dân tin là những người cách mạng ở Mặt trận sáng suốt và nói đúng.

Có thể nói, những câu chuyện từ “nhân vật của tiểu thuyết” kể ra chính là một bổ khuyết thú vị cho quyển tiểu thuyết được nhà văn Nguyễn Văn Bổng dày công xây dựng. 

Đọc truyện, biết được những chuyển động ngầm trong giới sinh viên học sinh, biết được các mưu mẹo đấu tranh của những người vẫn trong độ tuổi học trò mà sớm đứng ra lo việc nước… thì khi nghe thuật chuyện từ hình mẫu nhân vật ngoài đời thực, người ta sẽ biết được phía bên trong của những chiến công, biết được ý tưởng táo bạo đánh Mỹ ngày trên đường phố Sài Gòn khởi phát từ sinh viên học sinh như thế nào…

Và một tình yêu đi qua bao trắc trở

Đặc biệt là câu chuyện tình xúc động của chú Tư và cô Châu mà tiểu thuyết Áo Trắng không thể nào chuyển tải hết được. 

Advertisement

Đó là những tình huống chung nhau lý tưởng, chung đường hoạt động hình thành tình cảm lứa đôi. Đặc biệt là câu chuyện chú Tư kể lần tỏ tình thứ nhất bị cô Châu từ chối do còn việc cách mạng và việc nhà nặng quá, chú bảo “tôi nghe đau quặn trong lòng”. 

Vậy mà chú vẫn chân thành, kiên trì theo dõi tin tức của người mình yêu qua bao nhiêu trắc trở nhiều lúc tưởng một đi không trở lại. Có lần bị đứt đường dây liên lạc, tổ chức yêu cầu chính chú Tư đi tìm và móc nối lại cô Châu. 

“Việc chung đã xong, đến việc riêng, tôi lấy can đảm bày tỏ với cô một lần nữa, cô vẫn chưa chịu. Tôi mới nói rằng: ‘Chừng nào tôi còn hơi thở trên trái đất này thì tôi vẫn muốn thành hôn với Châu’. Câu này trong tiểu thuyết không có đâu”. Tiếng vỗ tay vang lên khi mọi người nghe những lời tâm sự ấy.

Người nam sinh Sài Gòn tóc bạc kể mãi chuyện xuống đường... - Ảnh 2.

Ông Lê Hồng Tư (giữa) bồi hồi kể lại câu chuyện tình của mình – Ảnh: L.ĐIỀN

Nhưng rồi câu chuyện ngoài đời cũng có hậu: chú Tư hoạt động nội thành chỉ 6 năm nhưng  bị đi tù Côn Đảo đến 13 năm. Sau ngày 30-4-1975, chú mới được về với tự do. Lúc này, cô Châu đã báo cáo tổ chức – chú Tư chính là vị hôn phu của cô. Và tháng 8-1975, hai người làm đám cưới. “Tụi tôi chỉ mời 250 người nhưng bạn bè người quen đến hơn 600 người, cũng may là tiệc trà nên tất cả đều vui mà không tốn kém”. Khán giả ngồi nghe lại ồ lên lần nữa.

Nhưng điểm có hậu đáng kể trong cuộc đời của đôi “uyên ương cách mạng” này có lẽ chính là quan niệm sống, được chú Tư chia sẻ: “Tôi có một người con trai, vẫn khuyên nó nên làm việc và tiêu xài trong khả năng mình làm ra. Phần tôi lâu nay làm hết các việc nhà từ đi chợ nấu ăn giặt quần áo, do vợ tôi yếu chân đi lại khó khăn… Chỉ có dọn vệ sinh là thuê người làm theo giờ. Nói chung là cuộc sống lạc quan hạnh phúc, làm được gì để  giúp ai thì làm, năm nay tôi đã 86 tuổi và hi vọng còn sống 5 năm nữa”. Mọi người lại xuýt xoa.

Advertisement


ao_trang

Có một câu chuyện xúc động về cô Nguyễn Thị Châu lúc bị giam trong xà lim P42 năm 1961, cô đã dùng chiếc kẹp tóc khắc lên tường bài thơ: “Áo trắng em chưa vướng bụi đời/ Chưa từng mơ ước chuyện xa xôi/ Nhưng nay gặp cảnh đời chua xót/ Áo trắng này nguyện trắng mãi thôi“.

Tiểu thuyết Áo Trắng khi xuất bản đã được bạn đọc trong và ngoài nước quan tâm. Đến năm 1987, giáo sư Bae Yang Soo người Hàn Quốc đã dịch tiểu thuyết này ra tiếng Hàn, và được xem là sách gối đầu giường của sinh viên Hàn Quốc trong nhiều thế hệ. Trong 20 năm (1987 – 2007), tiểu thuyết Áo Trắng đã được tái bản 35 lần tại Hàn Quốc.

Nguồn: Tuoitre.vn (https://tuoitre.vn/nguoi-nam-sinh-sai-gon-toc-bac-ke-mai-chuyen-xuong-duong-20200109135917699.htm)

Advertisement
Tiếp tục đọc
Quảng cáo

Sách hay

Sống kiểu kiến tạo

Được phát hành

,

Bởi

Ở một người sống kiểu kiến tạo, họ không chỉ chủ động thay đổi bản thân để hành xử phù hợp với hoàn cảnh xảy đến, hoặc nỗ lực thích nghi với xu thế xã hội; mà còn biết kiến tạo nên điều tốt đẹp mà họ mong muốn nhìn thấy ở những nơi họ hiện diện và có thể ảnh hưởng được. – Tải ngay ứng dụng Voiz FM tại: voiz.vn/download để nghe trọn vẹn nội dung sách!

Ở một người sống kiểu kiến tạo, họ không chỉ chủ động thay đổi bản thân để hành xử phù hợp với hoàn cảnh xảy đến, hoặc nỗ lực thích nghi với xu thế xã hội; mà còn biết kiến tạo nên điều tốt đẹp mà họ mong muốn nhìn thấy ở những nơi họ hiện diện và có thể ảnh hưởng được. – Tải ngay ứng dụng Voiz FM tại: voiz.vn/download để nghe trọn vẹn nội dung sách!

Stephen Covey anh 1Stephen Covey anh 2

Sống kiểu kiến tạo

Ở một người sống kiểu kiến tạo, họ không chỉ chủ động thay đổi bản thân để hành xử phù hợp với hoàn cảnh xảy đến, hoặc nỗ lực thích nghi với xu thế xã hội; mà còn biết kiến tạo nên điều tốt đẹp mà họ mong muốn nhìn thấy ở những nơi họ hiện diện và có thể ảnh hưởng được. – Tải ngay ứng dụng Voiz FM tại: voiz.vn/download để nghe trọn vẹn nội dung sách!

7 thói quen hiệu quả

Nguồn: https://znews.vn/nghe-sach-7-thoi-quen-hieu-qua-cua-tac-gia-stephen-covey-post1498562.html

Advertisement
Tiếp tục đọc

Sách hay

Một nửa thế giới từng bị lãng quên tại Phố Wall

Được phát hành

,

Bởi

Trong hơn 200 năm lịch sử trung tâm tài chính lớn nhất thế giới, phụ nữ đã đấu tranh để nắm giữ những vị trí quan trọng.

chung khoan anh 1

Bà Muriel “Mickie” Siebert, người phụ nữ đầu tiên mua ghế trên sàn giao dịch chứng khoán New York vào năm 1967. Ảnh: New York Times.

Lịch sử phố Wall đã ghi nhận nhiều thành tựu gắn với hình tượng phái mạnh. Tuy nhiên, các ghi chép có thể bỏ qua vai trò của những người phụ nữ tại trung tâm tài chính này. Một số cuộc đấu tranh như phong trào đòi quyền bình đẳng giới, phong trào dân quyền, phong trào #MeToo đã làm thay đổi diện mạo nơi đây.

Trong các phong trào đó, có những người phụ nữ thành công tạo nên dấu ấn đặc biệt.

Từng bước đấu tranh cho bình đẳng giới

Vào cuối thế kỷ 19, hai chị em Tennessee Claflin và Victoria Woodhull đã có những ý tưởng đầu tiên về việc tạo ra cầu nối để phụ nữ bước vào thế giới tài chính. Họ khởi đầu bằng nghề tiên tri và bói toán trước khi gặp và thuyết phục nhà tài phiệt đường sắt Cornelius Vanderbilt đầu tư thành lập công ty môi giới riêng của hai người.

Advertisement

Với khoản đầu tư 7.000 đôla từ ông Vanderbilt, chị em Woodhull và Claflin đã tạo ra Woodhull, Claflin & Co. – một công ty môi giới nơi phụ nữ có thể đến và đầu tư một cách kín đáo. Sự xuất hiện của công ty này thu hút sự chú ý của các nhân vật nổi tiếng như nhà thơ Walt Whitman và nhà hoạt động Susan B. Anthony. Theo nhận định của bà Susan B. Anthony, sự xuất hiện của công ty này trên phố Wall đánh dấu một kỷ nguyên mới.

Tuy nhiên, trong giai đoạn này, phụ nữ vẫn còn gặp nhiều hạn chế. Họ không được phép đảm nhiệm các công việc quan trọng tại hầu hết ngân hàng và không thể vào sàn giao dịch chứng khoán. Điều này thúc đẩy họ thành lập các tổ chức nghề nghiệp riêng, như Hiệp hội Phụ nữ Ngân hàng Quốc gia và Câu lạc bộ Trái phiếu của Phụ nữ.

chung khoan anh 2

Bức tượng cô bé đối đầu con bò tót ở phố Wall có ý nghĩa nhấn mạnh sự cần thiết có thêm phụ nữ nắm giữ các vị trí lãnh đạo trong xã hội. Ảnh: Jumbo.

Ngày càng nhiều phụ nữ nắm giữ cổ phiếu của các công ty lớn như Đường sắt Pennsylvania đã khiến giới tài chính phải lưu ý. Người ta chế nhạo điều đó và gọi tuyến đường sắt Pennsylvania là Petticoat Line. Petticoat là một chiếc váy lót của phụ nữ được dùng ở thế kỷ trước.

Một trong những bước ngoặt lớn nhất là sự xuất hiện của Muriel “Mickie” Siebert, người phụ nữ đầu tiên mua ghế trên Sở giao dịch chứng khoán New York (NYSE) vào năm 1967. Với ghế này, bà được phép giao dịch trực tiếp trên sàn cho khách hàng của công ty môi giới mang tên mình.

Những nỗ lực của bà đã phần nào được đền đáp, sau khi gia nhập sàn giao dịch chứng khoán New York. Nhà đầu tư Siebert tạo ra dấu ấn của mình khi thành lập công ty môi giới riêng, Muriel F. Siebert & Co., Inc. vào năm 1969. Bà được kính trọng không chỉ vì khả năng đầu tư sắc bén mà còn vì những đóng góp của bà cho việc thúc đẩy bình đẳng giới trong ngành tài chính.

Advertisement

Ngoài ra, bà Muriel Siebert còn từng giữ chức Giám đốc Sở Dịch vụ Tài chính bang New York từ năm 1977 đến 1982. Trong vai trò này, bà đã giám sát các ngân hàng và tổ chức tài chính ở bang trong giai đoạn cải cách quan trọng.

Bình đẳng giới trong bối cảnh hiện tại

Mặc dù ngày nay diện mạo của phố Wall đã thay đổi đáng kể so với ban đầu, có một sự thật rằng nam giới vẫn thống trị ngành tài chính. Điều này diễn ra ở các ngân hàng đầu tư, công ty môi giới, sàn giao dịch chứng khoán…

Phụ nữ hiện chiếm hơn 40% lượng sinh viên tại các trường kinh doanh và 52% số lượng việc làm tài chính cấp cơ sở, nhưng họ vẫn thiếu vắng ở các vị trí quản lý cấp cao. Phụ nữ chỉ chiếm khoảng 27% trong các vai trò lãnh đạo cấp cao (C-suite).

chung khoan anh 3

Bà Sallie Krawcheck hiện là Giám đốc điều hành kiêm đồng sáng lập của Ellevest, một công ty chuyên tư vấn đầu tư cho phụ nữ. Bà từng được mệnh danh là người phụ nữ quyền lực nhất phố Wall. Ảnh: Ctech.

Trong cuốn sách She-Wolves, nhà sử học Paulina Bren nhấn mạnh rằng sự thiếu vắng này không phải là ngẫu nhiên mà có liên quan mật thiết đến những câu chuyện phân biệt giới tính kéo dài và không suy giảm. Từ thời điểm cây nút gỗ bạc đầu tiên được trồng – một biểu tượng của khởi đầu phố Wall – phụ nữ đã không ngừng đấu tranh để có được sự chấp nhận trong ngành tài chính khắc nghiệt này.

chung khoan anh 4

Bìa sách She-Wolves.

Dù vậy, sự thay đổi còn diễn ra chậm chạp. Tác giả She-Wolves nhấn mạnh rằng có một tỷ lệ chênh lệch giới tính giữa các ứng viên quốc hội, các cơ quan điều hành tài chính cấp quốc gia và giám đốc điều hành (CEO). Điều này giải thích vì sao phụ nữ và các nhóm thiểu số khác liên tục tìm cách phá vỡ rào cản để được đối xử công bằng.

Advertisement

Đồng thời tác giả Paulina Bren cũng đặt ra câu hỏi đặt rằng liệu sự chênh lệch về giới tính này có liên quan đến các chu kỳ bong bóng, khủng hoảng và sự đổ vỡ tài chính. Những câu hỏi này vẫn chưa được nhà sử học Bren giải đáp. Thay vào đó, bà nhắc nhở độc giả một thực tế quen thuộc: “Phố Wall được xây dựng dành cho đàn ông, và về cơ bản, nó vẫn là một câu lạc bộ của những người đàn ông”.

Cuốn sách She-Wolves của tác giả Paulina Bren cung cấp cái nhìn sâu sắc về hành trình của phụ nữ tại phố Wall, và cho thấy rằng sự sáng tạo và kiên trì đã mang lại những bước tiến nhỏ. Tuy nhiên, cuộc đấu tranh cho sự bình đẳng giới trong tài chính vẫn còn một chặng đường dài phía trước.

Đọc được sách hay, hãy gửi review cho Tri Thức – Znews

Bạn đọc được một cuốn sách hay, bạn muốn chia sẻ những cảm nhận, những lý do mà người khác nên đọc cuốn sách đó, hãy viết review và gửi về cho chúng tôi. Tri Thức – Znews mở chuyên mục “Cuốn sách tôi đọc”, là diễn đàn để chia sẻ review sách do bạn đọc gửi đến qua Email: [email protected]. Bài viết cần gửi kèm ảnh chụp cuốn sách, tên tác giả, số điện thoại.

Trân trọng.

Advertisement

Nguồn: https://znews.vn/mot-nua-the-gioi-tung-bi-lang-quen-tai-pho-wall-post1498970.html

Tiếp tục đọc

Sách hay

Quyền làm chủ thân thể của phụ nữ

Được phát hành

,

Bởi

Hồi ký “Thân em” của siêu mẫu Emily Ratajkowski gợi suy ngẫm về việc phụ nữ và vẻ đẹp của họ bị đánh giá trên những thang đo, giá trị cũ của xã hội nặng nề “nhãn quan nam quyền”.

Emily Ratajkowski là siêu mẫu người Mỹ có hơn 30 triệu người theo dõi trên Instagram cá nhân và thường xuyên xuất hiện trên trang bìa nhiều tạp chí. Cô đại diện cho nhiều hãng thời trang cao cấp như Versace, Marc Jacobs, Dolce and Gabbana… và tham gia vào những dự án điện ảnh danh tiếng như Cô gái mất tích (Gone Girl).

Đẹp, nổi tiếng, giàu có, tưởng như có tất cả trong tay, nhưng những trải lòng của Emily trong hồi ký Thân em đã tiết lộ tâm tư của một cô gái làm việc trong ngành công nghiệp thời trang – giải trí nhiều góc khuất. Kể về trải nghiệm dần mất đi quyền làm chủ cơ thể của mình, Emily đặt ra loạt câu hỏi có tính bản chất về vẻ đẹp của phụ nữ và quyền làm chủ vẻ đẹp này.

Trong buổi tọa đàm chia sẻ về cuốn sách diễn ra vào giữa tháng 9, TS Ngữ văn Nguyễn Thị Thanh Lưu, ThS Nghiên cứu Phát triển Hoàng Giang Sơn và ThS Phụ nữ học – dịch giả Võ Quỳnh Lan đã phân tích và thảo luận về cách mà cuốn hồi ký của Emily chất vấn nhiều vấn đề xoay quanh phụ nữ và quyền làm chủ cơ thể của phụ nữ.

Advertisement
sieu mau,  co the,  dep anh 1

Siêu mẫu Emily Ratajkowski. Ảnh: Haper’s Bazaar.

Vẻ đẹp đo bằng hệ giá trị cũ

TS Ngữ văn Nguyễn Thị Thanh Lưu nhận xét qua cuốn sách, ta thấy được một cô gái ý thức rất rõ về vẻ đẹp của mình, hoàn toàn không phải một nhân vật ngây thơ đến ngây ngô. Điểm cuốn hút của cuốn sách nằm ở những giằng xé, phân vân, nghi hoặc trong nội tâm Emily. Cô vừa muốn dùng vẻ ngoài của mình để chinh phục thế giới vừa chán ghét việc người ta chỉ để ý đến cô vì vẻ ngoài.

Cô vui sướng được bố mẹ ủng hộ hết mực cho sự nghiệp làm người mẫu nhưng cũng lại cảm thấy xấu hổ hoặc ngại ngùng vì những khoe mẽ mà cô cho là quá đà của gia đình, đặc biệt là người mẹ. Bà rõ ràng rất ủng hộ con gái nhưng dường như đó không phải là vì bà nhìn nhận Emily với giá trị thực sự.

Nhiều đoạn viết về mẹ, Emily hoài nghi rằng bà say mê những lời ca ngợi vẻ đẹp dành cho con gái chỉ vì nhìn thấy ở đó hình bóng của mình thuở trẻ, coi nhan sắc của cô là “món quà thừa kế” của bà. Bà quan sát các cậu trai mới lớn để ý cô con gái tuổi teen của mình, luôn ngấm ngầm lấy thước đo của xã hội nam quyền để đánh giá giá trị của con gái.

Emily không hạnh phúc, không hài lòng với cách thế giới đối xử với mình, dù trong thời kỳ hoàng kim đỉnh cao của sự nghiệp. Cô cay đắng vỡ lẽ ra rằng cô chỉ có vẻ có quyền với cơ thể và cuộc đời mình, nhưng thực chất mọi con mắt đổ dồn về cô đều dưới một thước đo cũ kĩ kinh điển. Trong môi trường làm việc của cô, xã hội luôn đề cao và bảo vệ phụ nữ của cô, thực tế thì vị trí của phụ nữ chưa thay đổi.

Khi cô quyết định viết sách, người ta hỏi: Cô tự viết hay sao? Đây chỉ là một trong nhiều ví dụ trong câu chuyện cho thấy cô bị xem như một ma-nơ-canh không hơn không kém.

Advertisement
sieu mau,  co the,  dep anh 2

Sách Thân em.

“Mình chỉ là cơ thể này thôi sao?”

ThS Phụ nữ học Võ Quỳnh Lan, người chuyển ngữ Thân em sang tiếng Việt, kể về giai đoạn đang học tại Mỹ, dùng thức ăn để vượt qua căng thẳng mà lên đến 80 kg. Khi ấy cô mới cảm nhận rất rõ mọi người dường như chỉ chăm chăm chú ý đến cơ thể mình, khiến cô phải tự hỏi: “Mình chỉ là cơ thể này thôi sao?”

Quỳnh Lan bị cuốn vào rối loạn ăn uống, khủng hoảng về cách nhìn nhận cơ thể, mất kết nối với cơ thể, không ý thức được những gì đang diễn ra với cơ thể. Cô dần dần nhận ra vấn đề cốt lõi ở đây chính là mối quan hệ của cô với cơ thể mình, với thức ăn và cả những người xung quanh. Nhờ bạn bè, huấn luyện viên thể dục mà Quỳnh Lan mới đưa mình về quỹ đạo, lấy lại cảm giác “đây là cơ thể của mình, ở đây, theo ý mình muốn”.

TS Ngữ văn Nguyễn Thị Thanh Lưu quan niệm ta chỉ có thể thoát ra khỏi những thước đo và đánh giá của xã hội bằng cách tự xây dựng giá trị sống bền vững của riêng mình. Một phụ nữ quyết định làm gì dù là làm đẹp hay làm giàu… chỉ vì cô ấy muốn vậy chứ không phải cô ấy muốn chiều lòng ai hay đám đông nào. Đẹp tức là bản thân thấy mình đẹp, không vì ai khen ngợi hay chê bai. Việc này tưởng dễ mà thực ra khó, vì xã hội nào cũng đầy rẫy ràng buộc và đánh giá.

ThS Nghiên cứu Phát triển Hoàng Giang Sơn cho rằng một xã hội chi phối bởi nhãn quan nam giới (male gaze) thì ảnh hưởng rất nhiều tới cách người phụ nữ nhìn nhận bản thân, cơ thể của mình. Phụ nữ luôn bị đưa vào vị thế là “bị nhìn, bị đánh giá” (bởi đàn ông) nên họ luôn được/bị dạy là cần thay đổi để phù hợp với tiêu chuẩn xã hội (hay thực tế là đàn ông) đặt ra.

Dẫu sao chăng nữa, cái đẹp về ngoại hình ngày nay vẫn rất được chú trọng, những người được số đông nhận xét là ưa nhìn vẫn có nhiều đặc quyền riêng. Tuy nhiên, ThS Hoàng Giang Sơn nhận định rằng nếu ta quan tâm nhiều hơn đến những yếu tố khác, như tiếng nói, tự chủ, hay đam mê, thì ta sẽ giảm bớt được áp lực về cái đẹp, áp lực đặt lên người nữ.

Advertisement

Đọc được sách hay, hãy gửi review cho Tri Thức – Znews

Bạn đọc được một cuốn sách hay, bạn muốn chia sẻ những cảm nhận, những lý do mà người khác nên đọc cuốn sách đó, hãy viết review và gửi về cho chúng tôi. Tri Thức – Znews mở chuyên mục “Cuốn sách tôi đọc”, là diễn đàn để chia sẻ review sách do bạn đọc gửi đến qua Email: [email protected]. Bài viết cần gửi kèm ảnh chụp cuốn sách, tên tác giả, số điện thoại.

Trân trọng.

Nguồn: https://znews.vn/quyen-lam-chu-than-the-cua-phu-nu-post1498790.html

Advertisement
Tiếp tục đọc

Xu hướng